Sương bạc điểm, nét hồn nhiên thêm đậm
Sóng bạc đầu, hoa biển đẹp làm sao
Gió lên cao mây trắng cuộn chân vào
Tỉnh và mộng vẫn lao xao chấm phá
Đời là thế mới gọi là tất cả
Giữa thị thành, biển cả chốn rừng sâu
Mắt em rớt giọt sầu ta đón nhận
Để em vui và mãi mãi hồn nhiên
Hãy quên đi, quên tất cả muộn phiền
Và trở lại cái hồn nhiên thuở nọ
Bởi cuộc đời là quán trọ qua đêm
Sáng sớm mai ta lại đứng trước thềm
Nghe chim hót bài tình ca muôn thuở
Em đã cười và ta cũng vui theo
Sương điểm bạc, nét hồn nhiên thêm đậm.
Liễu Ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét